Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu. Vì thế Sid quyết định tranh thủ thời gian trời còn sáng để làm luôn vào hôm nay.
Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Anh tự nhủ đó không phải là sự thật.
Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian. Tôi chẳng có ý gì cả. Bất cứ ai làm như con thì cũng sẽ nhận được may mắn mà thôi Ta chỉ làm cái việc mà ta luôn làm.
Tất cả, tất cả chết dần ngoại trừ mấy trăm hạt rơi trên vài mét vuông đất tươi tốt, đầy nước, không có đá và đủ sáng của Sid. Thật lạ thay, càng làm việc, chàng lại không còn suy nghĩ nhiều về việc cái nơi mà chàng đã vun đất, đã mang lại nguồn nước và đã làm quang cây cối liệu có phải là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc hay không. Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế.
Đúng là thật khó mà tìm được vị trí chính xác nơi Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc. - Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc. Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim.
Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. Nếu trong vòng năm ngày nữa mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này thì chắc hẳn là ông đã nhìn thấy rễ của nó rồi. Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm.
Mụ ta không cho Sid một sự lựa chọn nào khác. Thậm chí người ta còn nghe những tiếng thở dài chán nản. Một cái cấy khổng lồ, già cỗi chiếm lấy tầm mát chàng khi đến nơi.
- Thưa Bà chúa hồ, tại sao nước lại không chảy khỏi hồ? Tất cả các hồ đều có mạch nước chảy lưu thông mà. Nott cảm thấy một nỗi thất vọng to lớn đang chiếm lấy lòng anh. Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây.
Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim. Và tôi tin rằng mình sẽ làm được. - Thật ra, cái địa điểm mà con đã chọn không có ý nghĩa gì đặc biệt ở đây cả.
Ngay khi thấy Nott, con chim lập tức bay đi. Một số người thậm chí quá phấn khích đã đứng lên rút gươm hô vang với cả quyết tâm: Lâu lâu, chàng ngồi dậy ngắm nhìn mảnh đất nhỏ bé vừa được tưới bởi một dòng suối mát.