Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình. Tôi thích họ là chính họ, tự do suy nghĩ và tự do bàn luận. Còn các cầu thủ sẽ xem lời nói nay của bạn thật sự là một châm chích: Hồi xưa ba tôi dắt tôi đi xem anh đá hoài (còn bây giờ thì không thèm xem nữa ư?!).
Họ chỉ cần tôi có mặt ở đó là đủ. Và trong khi nói, bạn phải luôn nhớ xem người khác muốn biết việc gì. Chúng tôi không thể biết được cầu thủ nào là cầu thủ nào.
Nhiệt độ trái đất thì ngày một tăng hơn. Bạn chỉ có thể tự tin ở chính mình và tạo được lòng tin nơi người khác khi bạn chân thật. Herb tiếp tục: Nếu thầy đuổi học chúng em dĩ nhiên sẽ có một phiên tòa.
Ngay khi Jeanette MacDonald đứng lên hát ca khúc đầu tiên thì bỗng nhiên người ta nghe thấy tiếng cười khằng khặc của Benny. Do vậy, tôi phải luôn tự hỏi rằng cử chỉ, điệu bộ của tôi khi trò chuyện có là đặc trưng của riêng tôi hay không. Ông không chỉ chứng tỏ mình là một người theo kịp thời đại mà còn là một con người của thời đại.
Remember? (Em có nhớ cái đêm hôm ấy? Đêm mà em nói Em yêu anh. Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai. Hãy vào một căn phòng trống, hoặc tận dụng trong phòng làm việc khi sếp và các đồng nghiệp đã ra về, hoặc sử dụng thời gian đợi ai đó, và tha hồ nói.
Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình. Thứ nhất, là tầm quan trọng của sự chuẩn bị. Nếu không chuẩn bị tâm lý trước thì bạn sẽ thật sự bối rối.
Cho dù không hoàn hảo đi nữa thì nó cũng chính là ngôn ngữ của tôi. Và khi đó ta sẽ bắt bỏ dĩa từng chiếc một. Sau đó, tạ ơn trời, phần còn lại của chương trình diễn ra êm xuôi trót lọt.
Và phải nói về nó một cách thật tự nhiên. Cứ như một giấc mơ! Tôi có một công việc mới, một chương trình mới và, ô là la, cả một cái tên mới. Họ không thể chờ thêm được nữa.
Bốn người đầu đều nói rất hay, nhất là vị giáo sĩ người Do Thái của Bob. Don nói nhỏ với Sinatra: Vỗ mạnh hơn cho tình cảm vào, Sinatra. Trái lại, một chủ tọa mà nói dông dài, hoặc để cho ai đó nói dông dài thì sẽ thất bại ngay.
Có một quy tắc hết sức đơn giản là: Hãy nói chuyện với những người dưới quyền theo cái cách mà bạn muốn ông chủ nói chuyện với mình. Ô, thằng bạn đằng kia lâu lắm rồi mình chưa gặp, có lẽ mình qua đó một lát nhé. Đó là phẩm chất quan tâm sâu sắc đến nhiều lĩnh vực, nhiều vấn đề khác nhau bằng một niềm say mê đáng nể.