Tại sao? Vì muốn trả lời bốn câu hỏi ấy họ phải thu thập đủ các sự kiện và suy nghĩ kỹ về vấn đề. Có một hồi tôi bỏ gần hai năm để viết hộ một cuốn sách về nghệ thuật nói trước công chúng, vậy mà tôi vẫn phải thỉnh thoảng coi lại để nhớ kỹ trong đó tôi đã viết những gì. Và còn nhiều hơn là khác, vì trong khi họ ngủ thì ông làm việc!
Nhưng nhà chuyên trị bệnh thần kinh tuyên bố rằng ta mệt hầu hết đều do cảm xúc và tâm trạng của ta. (Chương này viết riêng cho các bạn thanh niêm nam nữa chưa biết được nghề hợp với sở thích của mình). Chắc chắn nhiều độc giả cũng đầy nghị lực và năng lực tiềm tàng như cô Olga K Jarvey ở Coeur d'Alène.
Tôi viết thư cho những người lính khác để an ủi họ và thân nhân của họ. Vậy muốn diệt nỗi lo trước khi nó diệt ta, theo quy tắc thứ ba này: Nhưng tôi đã thay đổi thái độ tinh thần để giúp cơ thể tôi tự trị lấy căn bệnh".
Tôi vội bảo cho chúng yên tâm. Tôi chỉ cho họ cách tính. Tôi cầu khẩn Ngài dắt dẫn, soi đường cho tôi qua khỏi cơn thất vọng tối tăm, dầy đặc và lạnh lùng bao phủ tôi.
Tại sao? Vì muốn trả lời bốn câu hỏi ấy họ phải thu thập đủ các sự kiện và suy nghĩ kỹ về vấn đề. Carrier, tôi gặp lời khuyên: "Hãy nhìn thẳng vào sự tai hại nhất" Và tôi tự hỏi: "Nếu ta không chịu hối lộ nó, mặc cho nó đưa tài liệu ra Biện lý cuộc thì sự tai hại nhất nếu có, sẽ đến mức nào? Nghe âm thanh dịu dang của bản đàn và bụng lại đói - vì từ sáng chưa ăn gì - tôi thiu thiu ngủ, giữa lúc tinh thần và thể chất đều mệt mỏi.
Đêm ấy tôi đi trên đường ở Miami tới một nhà thờ đương làm lễ. Đến lúc người này mang thực đơn lại, tôi nói: "Trời như hôm nay mà phải nấu ăn trong bếp nóng, chắc khổ lắm nhỉ?" Anh ta liền chua chát chửi thề. Nhưng về đời sống, đời sống hằng ngày của ông, thì Tolstoi 70 tuổi không khôn hơn Franklin hồi 7 tuổi chút nào.
Đem công những lúc nó nghĩ trong một ngày, người ta sẽ được một số giờ là mười lăm". Nằm trên giường, ông viết trung bình mỗi năm 1. thành sinh, tiểu đường, diễn viên, (cây) đàn.
Có thiệt tôn giáo mang lại cho ta sự bình tĩnh và can đảm không? Tôi xin nhường giáo sư William James đáp: "Mặt biển động sóng như đáy biển vẫn im lặng. Ta hãy nhớ rằng "chúng tuy nhỏ mà tai không nhỏ" và rất để ý tới những lời nói của bậc mẹ cha đó. Tôi bây giờ còn vẳng nghe giọng người ca trong khi làm việc:
Nhưng lời khuyên của tôi như nước đổ lá khoai. 500 cuốn sổ nhỏ, trong đó ghi đầy những sự kiện về mọi vấn đề mà hồi sinh tiền ông đã giải quyết. Khi định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thì rán làm ly nước chanh mà uống.
Bạn đương làm cho thần kinh căng thẳng và mệt vậy! Nhưng tôi không biện vào bảng thống kê một số bảo đảm đáng giá 750. Tôi biết chắc riêng tôi, tôi không phải lo gì hết.