Hồi ông Théodore Roosevelt còn làm Tổng thống, ông thú rằng trong trăm lần, ông chỉ chắc xét đoán đúng được bảy mươi lăm lần là nhiều; khả năng của ông không thể hơn được nữa. Còn nếu quên hoặc viết sai tên đó tức là làm cho người ta khó chịu. Riêng tôi, tôi cho rằng người ta vô lễ với tôi, nếu trên bao thư gởi cho tôi người ta đã biên sai tên tôi.
Nhưng nắng giọi làm lở sơn, nên chính tay tôi phải sơn lại. Thomas, đã theo lớp giảng của tôi kể lại, bạn sẽ thấy thú: Ông bèn dụ tụi bạn trẻ như vầy: "Nếu chúng bây chịu kiếm lá cây nuôi bầy thỏ thì ta sẽ lấy tên mỗi đứa đặt tên cho một con thỏ".
Nếu được hai bức, ông đã cho là khá, còn được ba bức thì thật là tốt lắm. Rồi thì thôi, không sao hết! Ông dùng đủ cách chỉ trích, dọa dẫm, trào phúng, hàng tháng, hàng năm như vậy: Hy vọng ông Lincoln sẽ phải đổi chính sách.
Rồi đặt đĩa lên bàn, chị thở dài, ngây ngô nói: "Thưa bà, thiệt tôi không bao giờ ngờ như vậy". Ta sẽ bịp chúng dễ như chơi". Thiện bất chuyên mỹ Một người bán xe hơi cũ theo học lớp giảng của tôi, cũng dùng phương pháp đó để bán một chiếc xe hơi cho một mối hàng người xứ Tô Cách Lan.
Thì đây, bạn hãy theo tôi mà thí nghiệm đi, rồi cho tôi hay. Vậy tôi xin để ông tự ý định đoạt xem cuốn tổng mục nên bỏ đi, hay nên tái bản và chúng tôi sẽ cải cách theo lời khuyên của ông. Phải làm sao cho sự học tập của bạn thành ra một trò chơi vui mà mê được.
Nếu ba tên cướp đó và bọn khốn nạn đường nằm trong khám, tự cho mình vô tội như vậy thì những người mà chúng ta gặp mỗi ngày, ở ngoài đường, cả các bạn nữa, cả tôi nữa, chúng ta ra sao? B" Ông Vermylen đưa bức thư cho tôi coi và bình phẩm như vầy: "Thư đó có kết quả ngược lại với ý muốn của người viết. Ông ấy tính cách giúp tôi mà tính cách "bóp" tôi.
Vậy phải có khuyết điểm gì lớn trong cách thâu tiền của phòng kế toán đây. Bà ta hé mở cánh cửa rộng thêm chút nữa rồi nhìn chúng tôi từ đầu tới chân, với một vẻ nghi ngờ. Ông nói rằng không biết và khuyên tôi hỏi "Nghiệp đoàn kiến trúc sư".
Đợi mà làm gì? Câu chuyện người ta kể đâu có thú vị hay ho bằng câu chuyện bạn sắp kể ra? Tại sao mất thì giờ nghe chuyện con gà con kê đó? Mạnh bạo đi, cắt ngang câu người ta nói đi. Rất ít người xét đoán một cách hoàn toàn khách quan và sáng suốt. Ông gợi tới một tình đáng kính và rất trong sạch, tình con yêu và kính mẹ.
Người đó ghét ông tới nỗi đã có lần công kích ông trước công chúng trong một bài diễn văn. Chỉ có một câu ngắn mà thay đổi cả đời chị ta". Nói chung, thì người mua phần nhiều sòng phẳng, chịu giữ lời.
Trong hai chục năm, ông điều khiển những đào kép nổi tiếng. - Tôi cũng không hiểu tại sao nữa. 6- Nó bồi dưỡng kẻ mệt nhọc, nó là hình ảnh bình minh cho kẻ ngã lòng, là nắng xuân cho kẻ buồn rầu, và là thuốc mầu nhiệm nhất của tạo hóa để chữa lo âu.