Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi. Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi!
Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới.
- Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!".
Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau.
Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ. Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.
Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn.
- James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. - Cậu có rảnh không? Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà đã ba tháng kể từ ngày họ được nhận công việc mới.
- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".