Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó. Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa. Anh họ bảo chị út và bạn: Chủ nhật bận gì không, anh đưa hai đứa đi mua sắm.
Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?. Khóc sau hoặc trước mỗi chu kỳ lột xác. Á à, cá không ăn muối cá ươn… Tưởng tưởng chơi chút vậy thôi, ai dám hỗn.
Ba bố con cùng đi xem nhưng vé của bố ở khán đài khác. Bạn có cảm giác vừa ham muốn vừa sợ hãi độ sâu của nàng. Vì vậy, nhà văn thường ngăn vợ lại bằng cử chỉ âu yếm ấy.
Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời. Về trả vay, cho nhận. Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.
Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ. Nhưng càng lớn, tôi càng dốt. Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.
Hắn không thể tự tha thứ cho mình. Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại. Muốn hiểu truyện này nếu không quá thông minh thì phải động não nhiều đấy.
Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm. Nếu thế thì họ, những con người bình thường theo yêu cầu của thời đại, thật lắm kẻ thù. Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.
Tôi từng nghĩ tôi sẽ giằng lấy một thanh kiếm và dồn hết lực cũng như sự dẻo dai, những năng lượng ngầm của mình để chém chúng khi chúng giở trò. Xin lỗi nhé, buồn ơi. Nàng nằm nhớ người yêu cũ.
Hôm nay là thứ bảy, chừng nửa tháng sau cái ngày tôi khóc. - Đó là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn, ông ạ. Nhưng không được, cái chăn có vẻ rộng quá.
Nó phiêu lưu trên khuôn mặt nàng và sẽ sàng dừng lại ngay trên bờ môi. Mặc quần đùi ra đường lạnh. Tôi có thể giết họ bằng nhiều cách.