Nói vậy có phải là nói mò không? Không. Quy tắc 1: Lời chỉ trích bất công thường là những lời khen che đậy. Bà cô nhìn thẳng vào cô con gái bẽn lẽn một lúc khá lâu, rồi trả lời: "Khi con biết rõ việc con làm là hợp lẽ, con đừng để ý đến lời bàn tán của thiên hạ".
Nhưng sau nghĩ lại, ông tự nhủ: "Kể cũng phải, làm sao mình biết được lão này nói vô lý? Mình có học tiếng Thuỵ Điển, nhưng đâu phải là tiếng mẹ đẻ của mình! Như vậy rất có thể mình viết sai mà không biết. Để dẫn giải ý nghĩ này, tôi xin kể một việc xảy ra hồi 1918 trong khoảng rừng bao la xứ Mississipi: một vụ công chúng gia hình ông Lawrence Jones, viên giáo học da đen. Gia đình ông gặp hai tai hoạ liên tiếp.
Nhờ câu văn đọc được trong sách của Thomas Carlyle mà chàng trở nên một y sĩ có danh nhất thời đó. Rồi tìm một cách hành động mới và bạn sẽ thấy kết quả thần diệu. Phải nắm lấy ngày hôm nay và tấn hưởng cái thú của nó đi.
Nó đã ảnh hưởng sâu xa và lâu bền tới đời sống của tôi. Ông ta cũng biết pha một ly nước ngon bằng trai chanh độc. Áp dụng những quy tắc trong mỗi cơ hội.
Tức thì tôi tự trả lời: "Bất quá thì bị tan tành sự nghiệp, bị phá sản vì những bài báo rêu rao chớ không phải lẽ bị ngồi tù được!". Chú ý là nhận rõ tình hình khó khăn, rồi bình tĩnh tiến tới để thắng nó. Kinh nghiệm đã dạy tôi rằng nên bỏ rơi ngay những kẻ nào chỉ muốn bắt chước người".
000 dân số không, thì bà đáp: "Được chứ! Tất nhiên là được chứ!". Ta sẽ ngủ lúc nào không hay. Con hơn loài chim nhiều phải không?.
Tôi còn nhớ ba tôi mua la con về nuôi. Công ty Ford nhiệt liệt muốn biết có gì sơ sót, lỗi lầm trong sự quản lý và trong việc lương lậu, nên mới rồi yêu cầu các người làm công chỉ trích công ty. Ông viết: "Khi võ quan kia lại gần tôi, tôi còn nhức đầu như búa bổ, nhưng đọc xong bức thư, tôi khỏi liền".
Mong được lời an ủi thì không phải đọc lời thuyết giáo. Trước kia tôi làm việc bảy giờ một ngày, Bây giờ một ngày tôi làm 15, 16 giờ. Bạn tự hỏi: "Nếu ta không giải quyết được vấn đề đó thì cái gì tai hại nhất có thể xảy tới cho ta được?".
Mới rồi, tôi nói chuyện suốt buổi tối với ông Paul W. Tôi lấy làm tự đắc có chiếc nón mà ông Loftin đã mua cho. Quyết tín rằng công việc mình làm rất hữu ích là một điều cần thiết.
Chính ông đã phải công nhận rằng chẳng làm nên công chuyện gì nếu đã không học mười sáu giờ một ngày để bù lấp sự thấp kém của mình. Bà đã biết nhìn qua song sắt nhà tù và bà đã biết ngắm sao lóng lánh trên trời. Tôi lấy làm hổ thẹn đã có những ý nghĩ sai lầm về quý hãng.