Anh được đề nghị hát một trong những ca khúc cổ điển của Irving Berlin, bản Remember?. Tôi rẽ cánh sang phải. Nghĩa là, bạn càng thích thú, càng quen với nó bao nhiêu thì bạn sẽ làm tốt bấy nhiêu.
Hai tiếng Xin chào được thốt lên lập bập và nhỏ xíu. Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Cha là người mà tôi gần gũi nhất.
Khi đem đến cho tổng thống tờ ngân phiếu tiền lương đầu tiên, người nhân viên của bộ tài chính không về ngay mà cứ nấn ná ở đó. Bắt đầu từ những chuyện thường nhật trong cuộc sống chứ đừng đụng đến đề tài quá hóc búa. Khi mới tới Washington thì ngay lập tức, tớ đã trở thành một fan của nhóm Redskin rồi.
Tùy sự lựa chọn của bạn, hoặc mang tính khoa học hoặc tính nghệ thuật, một lọ hoa mềm mại hay những vật trang trí có góc cạnh, tất cả đều có tác dụng không nhỏ đến tâm lý người dự tiệc. Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả. Đó là giây phút tự hào nhất trong cuộc đời tôi.
Tớ không có thời gian để viết một lá thư ngắn. Còn ba từ quan trọng nhất trong việc điều khiển một cuộc họp là gì? Chuẩn bị, chuẩn bị và chuẩn bị. Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói.
Chúng ta có khiếu ăn nói thì tốt, nếu không có cũng chẳng sao. Yếu tố này đặc biệt quan trọng khi xuất hiện trên truyền hình, vì bạn đang thể hiện chính mình chớ không phải cho ai khác. Mục đích quan trọng nhất trong giao tiếp là người khác phải hiểu được bạn.
Không ai chê trách Cuomo vì sự sắc sảo và uyên bác, vì cách lập luận thú vị của ông. Cho dù không hoàn hảo đi nữa thì nó cũng chính là ngôn ngữ của tôi. Đặc biệt là khi người trò chuyện với bạn không có chuyên môn như bạn, lúc này tốt nhất hãy dùng ngôn ngữ không chuyên biệt, rõ ràng và dễ hiểu.
Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang. Tôi không uống rượu nên không có cớ mang chiếc ly thủy tinh sang trọng trên tay để đi chào hỏi người này người nọ. Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì.
Lời chia buồn quá thống thiết càng làm cho gia quyến đau đớn hơn mà thôi. Cha là người mà tôi gần gũi nhất. Tôi chỉ thường khoanh tay trước ngực một cách thoải mái.
Rồi Danny hỏi: Thưa chị, con trai của chị thích nhất bài hát nào? Người mẹ trả lời: Ca khúc Dena. Lúc mà thầy Cohen đang đọc bài diễn văn tưởng nhớ cậu học sinh Moppo quá cố. Ca sĩ nhạc đồng quê Mel Tillis là người luôn luôn áp dụng phương pháp này.