Theo thời gian, nó sẽ phát sinh lợi nhuận. Tuy nhiên, Dabasir biết rõ những gì Tarkad đang nghĩ trong đầu. Tôi sợ hãi đứng đó, trong khi bốn người đàn bà nhìn tôi từ đầu tới chân.
Ông bèn thì thầm hỏi anh ta: Đây là một cách tốt nếu bạn biết chọn những căn nhà, những mảnh đất có giá trị trong tương lai. Trước hết, các bạn hãy áp dụng và làm giàu cho bản thân của các bạn, rồi sau đó hãy truyền dạy cho tất cả mọi người, để họ cùng chia sẻ và làm giàu không chỉ cho bản thân họ mà còn góp phần làm giàu cho vương quốc thân yêu của chúng ta.
Megiddo quả thật rất có lý khi bảo rằng, ông chủ sẽ đánh giá đúng mức kết quả công việc của những người nô lệ. Mặt trời của miền nhiệt đới tại thung lũng vùng Euphrate tỏa hơi nóng hừng hực như đang trút lửa xuống đầu anh một cách không thương tiếc. - Dạ thưa bệ hạ! Điều đó cùng với lòng ham thích làm giàu của hạ thần nữa ạ!
Còn bây giờ, sao ông ấy lại ham mê cờ bạc đến chứ! – Hadan Gula cất giọng chân thành. Có thể nói, từ trước đến nay ở Babylon chưa có loại thảm nào đẹp như thế cả.
Mặt khác, ông mải tính toán xem nếu với kết quả như thế thì một năm sau ông sẽ kiếm được bao nhiêu tiền và cần bao nhiêu năm ông mới chuộc được sự tự do của mình. Cuối cùng, con đã thất bại một cách thảm hại và mất gần như toàn bộ số vàng của mình. Bởi vậy, cũng giống như một sự tự bảo vệ mình nhằm chống lại những điểm yếu kém của bản thân, trong những cuộc thương lượng, tôi luôn phân tích lòng tự tin của mình.
- Sao cậu lại nói như vậy, Tarkad! – Dabasir cao giọng. Theo sự sắp đặt như thế, chắc chắn rằng người chơi bao giờ cũng thua. Và bởi vì chúng làm việc cho tôi, nên con của chúng, cháu của chúng làm việc cho tôi… Chúng ta có thể nói, một đồng tiền đã thực sự là một hạt mầm phát triển thành cây giàu có và cho ra hàng vạn quả.
– Ngài có thể trả cho tôi hai phần ba số tiền của chín trăm con cừu này cũng được, để tôi có thể khởi hành ngay bây giờ. Đối với vấn đề này, không ai có thể làm thay Arkad được. - Tại sao cháu lại ước ông nội cháu còn sống khi ông ấy đã hoàn thành trách nhiệm của mình trên cõi đời này? Cháu và cha cháu vẫn có thể làm tốt công việc của ông nội cháu mà.
Tôi nhìn vào khoảng không trước mắt. Theo cậu, điều này có ý nghĩa như thế nào, hỡi Tarkad? Cậu có cho rằng, cảnh vật có thể xuất hiện với một màu sắc khác không? Nhưng có lẽ, công việc mà ông dự định thực hiện sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri? Gương mặt của Tarkad trở nên bối rối và lúng túng. - Không phải như thế đâu! – Ông Algamish từ tốn trả lời.
Không chỉ những người nghèo, mà ngay cả người giàu có cũng phải nép sát vào hai bên đường để nhường lối cho đoàn người nô lệ này. Hừ! Với sức người có hạn, thì ai có thể làm nhanh công việc khó nhọc này chứ? Ngày nào tôi cũng bị những chủ nợ đuổi theo để đòi tiền.