Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất. 000 đồng một năm mà chi tiêu vẫn thiếu hụt thì đời không vì vậy mà nhất định là phải lúng túng; xắn tay áo lên, gắng sức kiếm thêm thì quỹ chi thu sẽ thăng bằng. Tất cả các hiền nhân của mọi thời đều đồng ý về chỗ đó.
Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được". Nhưng việc không dễ đâu ban nhé. Họ ngồi xe máy phóng qua các miền trong xứ văn chương với mỗi mục đích là đi tìm cảm xúc mới.
Vậy mà tôi biết nhiều người mà đời sống là một gánh nặng cho họ, cho người thân và bạn bè chỉ vỉ họ không chịu nhận ra lẽ dĩ nhiên ấy. Tiêu phí thì giờ hoặc làm một việc lăng nhăng thì dễ lắm; muốn làm cái gì khác thì phải thay đổi tập quán. Sao? Bạn bảo dùng hết năng lực vào 16 giờ đó thì 8 giờ còn lại sẽ mất giá trị ư? Không.
Tôi chỉ có thể xét một trường hợp thôi và trường hợp đó không thể là trường hợp trung bình, vì không có trường hợp nào là trường hợp trung bình, cũng như không có người nào là người trung bình. Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải. Bởi vì trí óc có thể làm việc khó khăn, liên tiếp mà không biết mệt như tay, chân.
Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ. y không đáng được tiếp tế thời gian, phải khoá công tơ lại cắt thời gian của y đi". Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.
Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy. Tôi không bảo bạn ngày nào trong đời, bạn cũng phải tận dụng trí não trong ba giờ đó đâu. Thời đó, luôn có những người lớn tuổi hơn, khôn ngoan hơn khuyên tôi rằng làm việc sáu ngày hiệu quả hơn là 7 ngày, sống sáu ngày đầy đủ hơn sống 7 ngày.
Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng. Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt. Học cái gì? Điều đó không thành vấn đề, từ xưa tới giờ nó chưa bao giờ thành vấn đề.
Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng. Và cũng không có hình phạt. Mà thái độ của thầy là điều quan trọng nhất.
Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu. Bạn có thể nghiên cứu riêng về một loại âm nhạc nào (như loại hợp tấu chẳng hạn). Bạn quên cả bạn bè cùng mệt nhọc, và buổi tối đó thấy thú vị làm sao.
Thế thì tại sao bạn lại không rời khỏi nhà, lại cột đèn gần nhất với một cái vợt rồi nhận xét đời sống của các loài bướm đang đập cánh chung quanh ánh sáng, rồi sắp đặt lại những điều tìm được rồi dựng lên một thuyết? Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa. Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.