- Anh Emile, tôi tính thết vài bữa tiệc nữa. Phần đông chúng ta bị lòng ghen tuông, nghi ngờ, sợ sệt, ganh ghét và kiêu căng làm mù quáng. Chẳng những máy không hư hỏng chút chi hết mà lại còn tốt lắm.
Vì người nào không còn lấy một nụ cười để tặng kẻ khác, người đó cần nhận một nụ cười hơn ai hết. Tôi chỉ cần hỏi ý họ, đãi họ có thể thống, là tôi muốn gì được nấy". Bạn làm cho họ vừa lòng thì họ sẽ sùng bái bạn.
Tên chị là "Marie rửa chén" vì hồi mới vô làm, người ta để chị rửa chén. Ông có tài, có nhiều tương lai, dù ông làm việc ở đâu cũng vậy. Nhưng dù lý lẽ của ông diễn ra mạnh mẽ tới đâu, ông cũng không quên nói thêm những lời lịch sự êm dịu này: "Quyền định đoạt về ngài Bồi thẩm", "Thưa các ngài, điều này có lẽ đáng cho ta suy nghĩ.
Ông đã hỏi họ khoảng 400 câu hỏi, và được hiểu rõ những bí ẩn trong hôn nhân. Cô tôi trả lời: "Tại ông là một người có giáo dục, ông thấy cháu mê chơi tàu thì ông nói về tàu. Bạn hãy xét mình coi đã bồi bổ được khuyết điểm nào và trong những dịp nào.
Nếu lúc đó không vừa lòng thì sẽ mang lại đổi. Thành thử ông có một cuốn sổ ghi hàng ngàn tên những người ấy. esope, nô lệ Hi Lạp, viết những ngụ ngôn bất hủ sáu trăm năm trước Thiên Chúa giáng sinh.
Những lời tôi khen làm cho thầy cao lên được vài phân. Câu đó ở trong Thánh kinh". Được như vậy thì ông có lợi là hàng của ông ở trên xe cất xuống mau và gởi đi cũng mau.
Nếu là một nhân vật rất quan trọng, ông viết ngay tên nhân vật đó trên một miếng giấy, ngó kỹ nó, tập trung tư tưởng vào nó, cho nó khắc sâu trong óc. Tôi cãi: "Đừng nói chơi mà!". Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ không oán cũng không hờn".
Rồi đặt đĩa lên bàn, chị thở dài, ngây ngô nói: "Thưa bà, thiệt tôi không bao giờ ngờ như vậy". Tôi sắp chạy lại thang máy. - Thưa bà, nên lắm chứ.
Trong hai chục năm, ông điều khiển những đào kép nổi tiếng. Những điều đó cần cho chúng tôi mỗi tuần để lựa kỹ những giờ phát thanh tiện hơn hết. Cái mau quên của loài người thiệt lạ lùng, đáng làm cho ta ngạc nhiên.
Sau cùng ông mời tôi ở lại dùng bữa, đưa cho tôi một tấm chi phiếu và đặt tôi làm một bức vẽ khác nữa". Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ không oán cũng không hờn". - Tại sao để chó chạy như vậy, không có xích, cũng không có đai mõm gì hết? Không biết rằng điều đó cấm sao?