- Đúng vậy, anh bạn thơ ấu của tôi. - Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây kính mến. Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.
Ngay mai, theo giấc mơ của Sid, Cây Bốn Lá thần kỳ, loài cây mang lại sự may mắn vô tận sẽ mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc. Trái ngược lại với Nott, trong cùng sáng hôm đó, hiệp sĩ Sid tỉnh dậy trong sảng khoái và đầy hy vọng hơn bao giờ hết. Sau khi đã tạo ra tất cả những điều kiện cần thiết thì hãy nhẫn nại, đừng vội từ bỏ dù có bất kỳ điều gì xảy ra.
- Đúng vậy, anh bạn thơ ấu của tôi. Người có thể nào dành chút thời gian để nói chuyện với con không? - Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó.
Đã lâu lắm rồi ông không biết thế nào là mùi vị của niềm vui, thành công hay hạnh phúc. Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình. Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi.
Chàng chỉ có thể mang đủ đất để phủ lên một vài mét đất nhỏ. "Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu. Tiếng kêu ghê rợn phát ra từ con cú của Morgana - mụ phù thủy hắc ám.
Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin. - Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch? - Đó là cả một gia tài khổng lồ.
Sáng hôm sau, Nott - hiệp sĩ áo đen, thức dậy trong tâm trạng khá chán nản. Ngước lên nhìn trời, bỗng tầm mắt chàng thấy thấp thoáng một đỉnh núi rất cao từ phía xa. " Nghĩ về sự thất bại của người khác làm Nott cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái hơn, thậm chí cả thích thú nữa.
Giấc mơ làm chàng vui sướng biết bao! Đúng là dường như chàng sẽ không cần phải làm gì thêm nữa nên chàng có thể để việc này vào ngày mai. Chàng rút thanh kiếm quý của mình cầm chặt trên tay và nghiêng người xuống bên hông ngựa, chàng để thanh kiếm nằm dọc, ấn mạnh xuống đất và tay giữ chặt chuôi kiếm.
Thậm chí người ta còn nghe những tiếng thở dài chán nản. - Thôi được rồi, cậu hãy nói đi: Điểm khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự là gì? Tôi cũng khôngbiết nữa.
- Cảm ơn Người đã trả lời con. - Ngươi là ai? Ngươi muốn gì? Cẩn thận đấy, lưỡi kiếm của ta không biết phân biệt bạn thù đâu. Vì thế Nott lên tiếng chào bà: