Thị trường lao động đã khác trong cấu trúc và khả năng luân chuyển của nó. Giờ đây, Watson lý giải với cấp dưới của mình rằng: Nó có mặt trên khắp nước Mỹ và một vài chi nhánh ở châu Âu cũng như Canada.
* Kevin Maney, tác giả cuốn tiểu sử về Watson, tên đầy đủ của cuốn sách: The Meverick and His Machine. Ông dùng đến hai tấm bảng đen, mỗi cái được đặt trên một cáigiá cao có chân là một cái trụ và đế của nó làmột chạc ba. Đời sống phục hồi và người ta đổ xô đi tìm sản phẩm mới của thời bình.
Giờ đây, Tom đòi đổi cả lòng tự hào và tự trọng của ông thì Watson sẽ tỏ ra như thế nào đây? Các hiện tượng tập đoàn đa quốc gia là phản ánh một thế giới toàn cầu hóa mạnh mẽ, do đó các góc nhìn không nhân danh nhân loại trở nên không thích hợp nữa. Tuy nhiên, hoài bão về một tổ chức vinh quang của ông, từ trước đó hai thập niên, cho biết những cách tân của ông là ước muốn tự nhiên.
Người khổng lồ đang ngã khuỵu. Và quy tắc ứng xử đó ôngáp dụng một cách ám ảnh vào trong doanh nghiệp vĩ đại của mình. Logo năm 1956 do Paul Rand thiết kế, biểu thị sức mạnh, sự tin cậy.
những vụ sụp đổ lớn như vậy. Nhưng ngay lúc này, trong khán phòng, Watson nhận thấy ý của ông chưa được hiểu vì nó xa lạ và bất ngờ. Người đàn ông xuất thân từ người làm thuê không lương cho hãng tàu Grace & Co.
General Electric có một liên doanh tại Đức. 1914 cho thấy Watson nhận một mức lương không cao lắm là 25.000 đôla và được chia 5% lợi tức sau thuế. Một sân khấu lớn được dựng lênđể đến tối làm lễ tôn vinh.
Ông đã tạo ra việc làm cho người khuyết tật khi mà các nhà công nghiệp và phần lớn xã hội chưa thấy đó là những người có khả năng và có quyền mưu cầu hạnh phúc thông qua lao động. của lịch sử điện toán; nó đã cho phép mô tả và giải các phép tính số học. Và cho đến nay, IBM vẫn là kỷ lục gia thế giới về số lượng bằng sáng chế.
Drucker kết luận về Watson trong ba chữ: Quite intentionally dignified đúng là một người chủ ý đem lại phẩm giá. Và Watson thích thú trao giải cho những người chiến thắng. Nếu các bạn làm tốt cách đó, các bạn sẽ nhận ra cách để tăng doanh số lên gấp ba lần.
Watson gửi người trợ tá đắc lực của mình là John Phillips đến gặp ban giám hiệu Harvard. Watson nhận ra rằng mình đã ở tuổi 50 mà đường đến ước mơ hoàn thành còn quá xa. Vậy thì các kỹ sư sẽ cải tiến điều đó để phục vụ khách hàng tốt hơn.
Thay đổi một thói quen của một người đã khó, thay đổi tập quán của cả cộng đồng còn thách thức hơn. Và ông dường như nói với các nhà quản lý: Bằng cách quan tâm đến khách hàng và nhân viên, chúng ta nghiễm nhiên đang quan tâm đến đối tượng thứ ba là lợi ích của các cổ đông. Và khi đó, người ta khó mà đánh mất phẩm chất của mình.