Sex Ông

Nện em người yêu mông to cực sướng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính. Cái bệnh thơ nó loạn lắm. Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế.

    Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt. Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng. Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người.

    Là ích kỷ, rất ích kỷ. Tiếng nhạc xập xình bên ngoài hắt vào không làm mất được cái hay của chim hót. Bố xuống đường đi bộ về trước.

    Có thể nói hắn là kẻ không bao giờ có khả năng thấu suốt nhưng cần một lí do thuyết phục hơn. Một ngày thả ra nắng mặt trời. Cái bài viết mà ban đầu tôi định viết một cách chua cay và trắng trợn.

    , bạn theo phản xạ, đoán ngay tiếp theo chắc là …dog Nhưng có vẻ không phải, tự nhiên hắn viết ngoáy đi, một từ gì đó có 4 chữ cái mà bạn đọc mãi không ra. Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết. Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.

    Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương. Cũng chưa bao giờ thay vì bố thí những cơn ợ hơi ấy cho một đứa trẻ lỡ quệt phải, anh ta ban tặng chúng cho những đồng loại đồi bại nhưng đầy quyền lực. Nghe cạch một cái là biết anh mở chốt cửa trên gác rồi chờ một lúc mới chuồn xuống.

    Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản. Các anh chị chưa bao giờ dám thế. Hơn thế nữa, ông cụ luôn bị những cơn đau khủng khiếp hành hạ.

    Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi. Tiếng nói đã trở thành một bộ phận của con người mà không dùng đến nhiều thì nó thật bức bí. Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày.

    Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận. Thì anh sẽ chìa hẳn tờ giấy ghi sẵn mẩu đối thoại ấy cho em xem. Tôi khóc vì còn chưa trả lời được câu hỏi loài người đến thời đại này (với sự di truyền những tinh túy và cơ hội lớn để tiếp xúc với tri thức) liệu đã đủ năng lực để dung hòa, để không tôn sùng tuyệt đối hay phủ định sạch trơn bất cứ thứ gì.

    Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình. Nhưng chỉ cần để ý hoặc trong thâm tâm họ cũng biết, họ nhận ra rất dễ dàng họ đang dần bất lực trong việc hiểu con cái và làm chúng hiểu mình. Để những người tài năng dần thoát khỏi những bi kịch đeo đuổi họ từ hàng vô số đời.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap