Ông trả lời rằng ông thành đạt từ rất sớm, nhưng ông nhận ra rằng kiếm tiền không phải là tất cả, và ông cảm thấy mình cần phải làm gì đó để duy trì trật tự cuộc sống của mình. Gần đây, khi tôi nói chuyện về việc đến lớp vào mỗi ngày với các học sinh trung học, một trong những học sinh nói rằng: Không có cách nào khác hơn, thầy ơi! Em phải đi học. Đó là sự lựa chọn của họ bởi họ muốn thành công.
* Chúng ta phát triển những kỹ năng và tập quán xã hội một cách hiệu quả. Trong mỗi chúng ta, thói quen chiếm một vị trí quan trọng. Hàng ngàn năm trước, Khổng Tử có nói: Vinh quang vĩ đại nhất của chúng ta không phải là chẳng bao giờ thất bại mà ở chỗ chúng ta dám đứng dậy sau mỗi lần thất bại.
Ông nói …chúng ta lúc nào cũng bận rộn, chúng ta càng bận rộn hơn khi muốn hoàn tất công việc một cách tốt nhất và chúng ta chẳng bao giờ dừng lại dù chỉ để tự hỏi liệu việc chúng ta đang làm có thực sự quan trọng nhất không. * Định hướng Mục tiêu cho chúng ta một đích đến. Người thất bại thường né tránh, hoặc cam chịu các trở ngại còn người thành công luôn đi tìm giải pháp, ngay cả khi phải chịu đựng khổ ải bởi họ tin rằng sẽ vượt qua.
Có thể do họ chưa gặp được một môi trường phù hợp hoặc có thể nó đã thực sự cằn cỗi. * Động cơ Mục tiêu bắt nguồn từ nhiều động cơ. Đó không phải là mục tiêu, đó là mong ước.
Schweitzer nhận thấy rằng có quá nhiều người đã sống đến cuối đời mình mà chưa một lần biết đến ý nghĩa và giá trị của cuộc sống. Thể hiện sự tôn trọng là điều gì đó chúng ta phải làm. Đáng buồn là mọi hình thái của sự không trung thực vẫn cứ ngày ngày vây quanh chúng ta.
Họ biết rằng hầu như chúng ta không chấp nhận thực tế khó khăn, luôn tìm cách né tránh hoặc muốn giải quyết vấn đề một cách nhanh chóng và dễ dàng. Ông thường xuyên xem những chương trình hài hước trên ti-vi như các phim hài, kịch hài, truyện cười… Một số làm việc hiệu quả nhất vào buổi sáng, những người khác lại có năng suất vào ban đêm.
Thế nhưng chúng ta lại thưởng bỏ ra quá nhiều thời gian để đấu tranh với cái phức tạp của cuộc sống trong khi lại phớt lờ đi bản chất đơn giản của nó. Hy vọng rằng những người khác cũng cảm nhận được những điều như vậy khi đọc cuốn sách này. Nhiều người xem chiếc máy vi tính như là một chiếc máy dùng để lưu trữ dữ liệu và để xử lí văn bản.
Sự nhiệt tình trong bất kì công việc nào cũng giúp chúng ta: Tôi khẳng định rằng cô có thể tiết kiệm 40 đô là mỗi tuần bằng cách giảm bớt mua sắm và vui chơi, rằng cô nên giảm bớt việc đi xem phim và các buổi biểu diễn nhạc rock, hạn chế mua các loại hàng hiệu, và không nên ăn nhiều quà vặt. Tôi thích nhóm từ mà người xưa hay dùng là khát vọng cháy bỏng vì nó quá quá súc tích.
Và sau cùng chắc chắn có liên quan tới thành công. Với họ, thất bại không có gì đáng phải xấu hổ. Tinh thần bạn cũng cần chất dinh dưỡng vậy!
Một lý do nữa khiến tất cả chúng ta phải đấu tranh chống lại sự không trung thực là chúng ta thường không muốn phải làm việc vất vả nhưng lại muốn hưởng thụ nhiều. Nhưng chúng ta không thể cứ ngồi chờ người khác vỗ tay khen ngợi thì chúng ta mới cảm nhận được giá trị của mình. Tôi thường nghe: luật lệ được làm ra là để vi phạm và mọi người vẫn đang vi phạm luật đấy thôi.