Ngươi phải cẩn thận đấy. - Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút. Nott nghĩ: "Cái gã điên đó chắn chắn cũng chẳng tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ cho dù hắn có đào nát khu rừng này lên.
Anh ta dự định sẽ tìm hỏi thêm một số người khác vào ngày hôm sau. Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên: Quả là may mắn không bao giờ ở bên tôi.
Tôi cần phải hiểu rõ hơn bất cứ ai khác về các loại túi da. Ngươi phải cẩn thận đấy. Và ta tin rằng ta sẽ bằng mọi cách để tìm ra nó.
Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi. Sau khi bồi hồi nhớ lại và cùng nhau hàn huyên những kỷ niệm thời thơ ấu được một hồi lâu, Max nói:
Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng. Hãy thật sự tìm kiếm, quan tâm những điều kiệntưởng chừng như không quan trọng, những chi tiết nhỏ nhất nhưng cần thiết để tạo ra sự may mắn. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế.
Ta phải tìm ra ai đó khẳng định với ta rằng cái cây bốn lá may mắn đó sẽ mọc trong khu rừng này - Nott lầm bầm tự nhủ. Chắc anh mất trí rồi. - Tất nhiên ta biết mi là ai.
Ta đã nói với tên hiệp sĩ áo đen kia rằng: cây bốn lá không thể nào mọc lên ở nơi nào có đá được. Đêm đó nằm bên cạnh mảnh đất, chàng thật hài lòng nghĩ về những gì mình đã làm được. Có lẽ mình nên lên trên ấy.
Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ. Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa.
Trái với điều mà mọi người vẫn thường nghĩ, ta không ban phát sự may mắn một cách ngẫu nhiên. Chàng làm việc miệt mài suốt đêm không ngơi nghỉ cứ như thể điều đó có ý nghĩa nhất trên đời bây giờ với chàng là tỉa cây vậy. - Ta không phải là một hòn đá biết nói.
Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế. Chàng chỉ cảm thấy như vậy là đúng. Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên.