- Đúng là một câu chuyện rất thú vị. - Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi. Đừng để những ham muốn nhất thời trước mắt mê hoặc, hay để tâm trạng muốn làm giàu một cách nhanh chóng che mờ lý trí của bạn, vì điều này đem lại tỷ lệ rủi ro rất cao.
Thông thường công việc ở lò bánh kết thúc vào buổi trưa, nên ông nghĩ ông Nana-naid chắc hẳn sẽ đồng ý cho ông làm bánh đi bán vào buổi chiều. Ông nghĩ đã tới lúc mình cần nghĩ cách làm thế nào để có thể kiếm ra tiền và chuộc lại sự tự do cho mình. Bằng kinh nghiệm của một cuộc đời từng trải và thành đạt, tôi khuyến khích các bạn hãy vận dụng những phương pháp này để đi đến sự thành công về tiền bạc.
Hàng ngày, anh được choàng lên người tấm mền sặc sỡ và chẳng làm gì ngoài việc mang ông chủ đi đến nơi nào ông ấy thích. Ông ấy hứa quyết tâm sẽ làm theo những lời khuyên tốt đẹp của tôi. Đó cũng là câu chuyện mà tôi sắp kể ra cho các bạn nghe đây.
Vậy là chúng ta đã thảo luận rất nhiều về vấn đề này để tìm ra những phương thức thu hút sự may mắn đến với chúng ta. Nếu còn ông thì chúng cháu sẽ không gặp phải cảnh khổ cực như ngày hôm nay. - Cám ơn anh! Tôi xin được nói tiếp.
Ông hãy đem thêm cho tôi một số món ngon khác, rau và nhiều bánh mì nữa nhé! Tôi muốn mời cậu Tarkad ăn một bữa thịnh soạn. Làm như thế tôi sẽ tránh được sự hối tiếc về sau và luôn nắm bắt được những dịp may đến với mình. - Ông rất kính phục ông của cháu.
Khi đó, cả gia đình bạn được sống yên vui, hạnh phúc trong ngôi nhà của chính mình. - Nếu cháu giàu có như ông, cháu sẽ sống theo cách của một ông hoàng. Tuy rất thắc mắc nhưng tôi vẫn cẩn thận làm theo lệnh bà.
- Nào! Giờ hãy nói cho tôi biết, anh đang gặp những khó khăn g Rượu của ông ấy rất thơm và ngon. – Bansir trầm ngâm lên tiếng.
Nomasir đỡ lấy một túi và đặt nó lên sàn nhà, trước mặt cha của mình, rồi nói tiếp: Nhưng cuối cùng, tôi rất vui mừng vì đã hoàn thành công việc vào lúc bình minh. Mà thật ra, họ sống cũng không khác gìèo khó.
- Cái này sẽ được lưu giữ mãi trong hòm chứng cứ của tôi, bởi vì chủ nhân của nó đã qua đời. Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc. Vì thiếu kinh nghiệm buôn bán mà tôi đã tiêu tán hết số vàng đó rồi.
- Điều đó là hẳn nhiên. - Hạnh phúc! – Bà thở dài đáp lại - Hạnh phúc có thể không đến với những ai đã rời bỏ quê hương xứ sở và đến một vùng đất xa xôi khác để kiếm tìm. Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều.