Sex Ông

Khuôn mặt dâm dục của đứa người tình làm tôi sướng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mỗi tuần, hàng ngàn lọ mọc rắn được gởi đi đến những phòng thí nghiệm chuyên môn chế thuốc tiêm trừ nọc rắn độc; da rắn được mua với giá cắt cổ để đóng giày, làm ví bán cho các bà các cô sang trọng ở tỉnh thành; còn thịt rắn đóng hộp thì được gởi từng tàu đến những thị trường ở khắp nơi. Vậy ông có trở nên một người uy thế nhất và được thương yêu nhất ở Châu Mỹ từ trước tới nay, thiệt cũng chẳng lạ gì! Vậy mà ông Timothy Dwight trước làm hiệu trưởng trường ấy, đã thấy một nỗi vui mênh mông khi mạt sát một người ra tranh chức Tổng thống Hoa Kỳ.

    Thật ra, trong đời sống thực tế, nó có ích nhiều hơn bất cứ môn nào tôi đã học trong bốn năm tại Đại học đường. Nhưng mấy năm trước đây, các nhà học rán tìm xem óc người ta làm việc được bao lâu mà không thấy mệt, nghĩa là không thấy "sức làm việc kém đi". Lời chê đó, đối với chúng ta có thể là rất bình thường, như trẻ con nhớ rất kỹ.

    Ông đã kể bốn nguyên nhân chính thường sinh ra chứng nầy. Tôi hứa với Ngài không bao giờ còn vong ân Ngài nữa. Chàng tên là Ted Bengermino bị lo lắng giày vò tới nỗi thần kinh suy nhược nặng.

    Ông có chia tiền cho họ không? Không. Tất nhiên tôi dặn họ phải làm vui lòng ngườii một cách nhũn nhặn, thân ái. Bà Sarah Bernhard cho ta một chứng cớ có giá trị rằng đàn bà cũng biết hợp tác với những tình thế không thể tránh được.

    Hai ba đêm đầu tôi không hề chợp mắt được một chút. Trong bảy năm đầu, tôi không nhận được bức thư nào của má hết. Ngoài ra, tôi thường được mời đến dự những bữa tiệc kéo dài đến khuya, hoặc khiêu vũ hay cưỡi ngựa dạo dưới ánh trăng.

    Không có thì giờ để phí. Ông luôn luôn mất ngủ - đọc sách đến nửa đêm - năm giờ sáng đã dậy và bắt đầu đọc thư cho thơ ký đánh máy. Hàng triệu người như cô Alice; bạn dễ thường cũng là một trong những người ấy đấy.

    Ngừng một chút, anh tiếp: "Nhưng nghĩ kỹ, chị ta có thấy khổ đâu? Trái lại mỗi khi lái xe, tin mình là bác sĩ, chắc sung sướng lắm. Bảy chục năm sau, ông viết thư cho bạn: "Rồi tôi về nhà, vừa đi, vừa thổi, thích chí lắm. Vậy buổi tối, khi có vẻ mệt nhọc và cử động uể oải, cô ta thiệt mệt không! Chắc chắn là thiệt.

    "Một phần lớn cái mà ta gọi là hoạ. Đó, tôi chỉ làm được có vậy thôi". Anh bị ung thư trong ruột.

    Tôi ước gì một bà cô của tôi - bà Edith - cũng dễ quên giận như Lincoln nhỉ! Bà và ông chồng tên là Frank sống tại mọt khu trại đdã cầm cố rồi. Nhưng thời đó đã qua rồi. Mỗi lần chỉ có một hột cát xuống thôi.

    Đêm thứ tư hay đêm thứ năm tinh thần tôi rời rạc, hoang mang. Bà có vẻ trách bạn sao lại sung sướng trước mặt bà. Tôi lo lắng mệt nhọc đến mức mất 17 ki lô.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap