Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông.
Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định".
- Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. - Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi.
Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn.
Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể phạm vi thẩm quyền cho người thực hiện.
Nếu không xảy ra những rắc rối ấy, chắc tớ cũng chưa học được cách giao việc cho nhân viên sao cho hiệu quả. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". nhạc yêu thích của mình lên.
Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao. Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này.
Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng không sao cả, James đã quá chán nản trước tình trạng mỏi mệt triền miên của mình và anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì, miễn là có thể tạo ra những kết quả khá hơn - những kết quả mà anh đã nhìn thấy từ cuộc sống của Jones.
Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không?