Để những người tài năng dần thoát khỏi những bi kịch đeo đuổi họ từ hàng vô số đời. Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng… Mẹ mua vé khách sạn cho con đi tập lại nhé.
Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán. Và có cái bon chen được nhìn thấy và không được nhìn thấy. Sức khoẻ yếu thì học thêm tại chức tiếng Trung với cả phấn đấu vào Đảng vội làm gì.
Thật ra đôi lúc chúng ta hiểu nhau. Lấy 2 cái chìa khóa tủ để đồ, 2 cái khăn tắm. Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh.
Mỗi con người trong Loài Người. Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời. Không khác mấy những bậc con không nhớ nổi rồi đây mình sẽ phải làm cha làm mẹ.
Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt. Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế. Tôi đùa: Bác cho cháu gặp để cháu tẩn một trận can tội hớt lẻo.
Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra. Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp. Nhu cầu của bạn không cao.
Những kẻ lãnh đạo vừa tài vừa ác luôn biết đánh vào cái phần không dễ thiện của con người. Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi. Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc.
Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ. Ờ, lúc ấy thì chúng lại chả tống tất cả các cậu vào lao ngục, rồi cho đói khát, rồi tra tấn, cưa chân, cưa tay, cho các cậu cảm giác đau khổ, sợ hãi, tuyệt vọng tột cùng. Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức.
Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua. Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận. Có lẽ vì tôi vừa ngáp.
Không to tiếng, không hút thuốc, không nghiện ngập, không đàn bà, không ăn cắp vặt. Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé. Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.