Và anh nhận ra em chẳng bao giờ chơi ác được. Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng. Bằng những nấc thang nhận thức mà bạn mày mò.
Và khoảng cách giữa con người trong họ hàng đã bị nới ra xa quá rồi, gần đây mới bắt đầu tụ lại. Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh. Ăn sáng xong, bạn ra trông hàng giúp bác một chút trước khi về.
Nếu tôi có điều gì xấu thì các chú tử hình tôi cũng được, tôi cam lòng lắm. Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình. Vì gia đình? Có, tất nhiên là có.
Giờ ta muốn nghỉ một lúc. Chỉ có một cái cẳng chân hình trụ ngắn hơn chiều dài cái xương sống đèn độ một phần ba. Loài người chỉ là một món đồ chơi có thể bị nó vứt đi bất cứ lúc nào.
Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt. Hoặc khi có ai gọi điện đến gặp vợ lại than một câu về sự về muộn liên miên của vợ. Chẳng có gì để thấy xót thương.
Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp. Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng. Thật ra, trong nó luôn có một sự cạnh tranh ngầm với tôi.
Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy. Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt. Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó?
Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết. Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương. Và vì thế lại càng khó điều tiết sinh hoạt của mình.
Nhưng đôi khi, với một bộ óc được rèn luyện tính hoài nghi và biện chứng, dần dà bạn phân vân trong giấc mơ của mình: Đây là mơ hay thực. Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại. Hồn nhiên đến đáng thương.
Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé. Đặc biệt là trong những người tài. Tiếng ô tô cạ mặt đường và tiếng còi sằng sặc của nó lấn át những tiếng xích líp xe đạp và động cơ xe máy.