Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi. Bác bảo: Bao giờ có cái bằng, lấy vợ thì bác mới cho về. Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác.
Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. Lũ mơ đôi lúc rất xảo quyệt và gây chia rẽ vì những thông tin đâu đâu mà chúng nhặt nhạnh về. Mà không xuyên sang tai bên kia.
Thôi thì tôi im lặng. Bạn chợt muốn có cái máy ảnh bên cạnh để chụp. Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi.
Ông thấy mắt nàng ngân lên những tia sáng kỳ lạ. Bình truyền chất đầu giường rỏ tong tỏng. Mở tủ ra, thay quần áo.
Rồi về tủ để đồ mặc đồ. Không biết bác có nhớ chuyện này không. Họ không có kinh nghiệm trong chuyện đó.
Cảm nhận được khi nào cát sắp đầy khoang ác thì làm gì đó để xoay ngược lại. Đường thông hè thoáng. Ngồi giữa không khí thanh bình của cuộc giải lao.
Như thế là như thế nào? Là như nhiều người tôi gặp và không mong đợi thấy lần hai. Gấu thì luẩn quẩn bên những khúc cây. Cô giúp việc bảo mẹ anh dặn vào bác, bác phải vào viện.
Nhà văn quì bên giường vợ. Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết. Không chắc tại số phận.
Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?. Và như thế, dễ chả hay gì nữa. Trên đầu hộp dầu cá là một con cá sấu lưng xanh bụng vàng mà mỗi lúc lên dây cót, nó đi cà giật và trông khá thật.
Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong. Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá. Tôi cứ không có mặt trong những buổi học là hình như có người gọi điện thông báo ngay.