Lý do không đơn thuần là các bộ phận kia thua lỗ mà vì ông nhận ra rằng xử lý dữ liệu là một ngành có triển vọng, lúc này nó chỉ mới bắt đầu. Mặc dù một ủy viên hội đồng quản trị đã đặt câu hỏi với Flint: Ai sẽ điều hành khi anh ta nằm chết trong tù? nhưng Flint vẫn ký hợp đồng với Watson. Thuở đó, thành phố là một khái niệm xa lạ với cậu bé, vì thành phố gần nhất với nông trang là Painted Post cũng cách xa New York250 dặm(*).
Mười hai năm sau ngày gặp Supa, Watson được American Foundation for the Blind trao tặng Migel Medal huy hiệu cao quý nhất của hội quỹ này, với lời đề tặng: Vì những cống hiến và thành tựu đặc biệt có ý nghĩa của IBM vì sự tiến bộ đối với cuộc sống của người mù và người khuyết tật thị giác. Wally McDowell trở thành giám đốc kỹ thuật. Trong khi đó, nước Đức là thị trường lớn thứ hai
Watson chờ cho mọi người nhìn thấy và đủ thời gian suy nghĩ, ông kết thúc: Chúng ta là con người, con người đứng cạnh bên nhau, vai kề vai, tất cả làm việc cho lợi ích chung. Thấy cỗ máy xấu như một con quái vật đến từ một hành tinh nào,với vô số bóng đèn, nút cắm và các cuộn dây, ôngra lệnh phải cho nó một vỏ bọc xinh đẹp. Nếu lý thuyết nhị phân cho phép tính toán thì các ống chân không cho phép thực hiện điều đó một cách nhanh nhất.
Chúng ta sẽ không bao giờ quên giá trị của thời gian mà chúng ta có được. Watson, như thuở biến IBM thành nhà máy phục vụ chống Thế chiến thứ hai, đã ủng hộ kế hoạch này. Năm 1927, Watson quyết định loại bỏ bộ phận Cân và Đo để dốc toàn lực vào các bảng tính.
Đó là con người bên ngoài công ty bên ngoài danh sách quyết định số phận doanh nghiệp. 1917, Watson người đàn ông sắt đá đã bật khóc khi chứng kiến người mẹ thân yêu ra đi vào cõi vĩnh hằng mà không thể làm gì được. Các doanh nhân của cường quốc thứ hai thế giới này, sau Mỹ, đã trả lời rằng: Ông không nhận ra sao, chúng tôi chỉ cần tìm hình mẫu từ IBM.
Họ giao cho Halsey Dickinson tiếp tục nghiên cứu chiếc máy tính điện tử đầu tiên. Con người luôn giữ vị trí hàng đầu, mục tiêu hàng đầu và ý nghĩa cuối cùng trong mọi quyết sách, mọi cuộc mạo hiểm, mọi nỗi buồn của Watson. Bởi vì, trước khi rơi vào bóng tối của vụ án xét xử ông khi ông ở NCR, Watson đã sáng tạo ra phương châm làm việc think cho riêng mình.
000 công nhân của IBM trong chương trình tái cấu trúc thì đó cũng chính là thoát khỏi lối mòn có tính thời đại mà thôi. Thoạt đầu, tưởng chừng như Tom đang chống lại người cha vừa gia trưởng vừa tràn ngập tình yêu thương, bằng cách đánh cược toàn bộ IBM vào lựa chọn mà Fortune gọi là Canh bạc 5 tỉ đôla. Bằng cách đăng ký sáng chế và giữ độc quyền khai thác, Watson giữ cho công ty luôn đi trước các đối thủ cùng ngành.
Đó là đổi mới, môi trường làm việc, chính trực, tính tôn giáo của tổ chức. Nhân viên nghe thì thấy hay nhưng họ cần một cách thức để thực hiện. 2004 rằng đã học từ mỗi doanh nghiệp một ít.
Ngành thiết kế mĩ thuật công nghiệp đã trở thành một khoa học trong các trường đại học. Đáp án cho bài toán của Lou Gerstner hồi cuối thế kỷ XX, thật ra đã có từ nhà sáng lập Thomas Watson hồi đầu thế kỷ: Lấy khách hàng làm lý do tồn tại, khiêm tốn và tiên phong. Lúc này, ông cần cho thế giới biết tâm niệm làm ăn của ông là gì.
Ít nhất hai tháng một lần Watson sẽ đến đây, ông sẽ chào hỏi những đứa bé trong nhà ăn, chào những người chơi bowl- ing. Chúng ta luôn nhận thấy rằng chúng ta có nhiều thời gian hơn chúng ta tưởng. Có phải Thomas Watson quan niệm rằng lãnh đạo là một bổn phận?