Nếu không thì bị thiên hạ bỏ quên. Người hàng xóm đó suy nghĩ và hành động như vậy vì họ có lý của họ. Không phải tranh biện mà làm cho người ta tin được.
Viết như vậy mà đòi làm cho người ta muốn lại chơi với mình! Người học trò đó chỉ nói tới mình thôi, không hề có một lời khuyến khích bạn. "Sự quảng cáo của Quốc gia, nhờ công ty chúng tôi truyền thanh đã mở đường cho lối quảng cáo mới đó. Trời trao ư? Không đâu.
Ông trả lời một vài câu thôi, rồi nhất định không trả lời những câu khác. Đời sống trong những quán trọ nhà quê đó không vui thú, cũng không đủ tiện nghi; nhưng sống như vậy, ông còn thích hơn là về nhà để thấy bà Lincoln với những cơn tam bành, lục tặc của bà ấy. Sau khi được nghe lời khen rồi, ta thấy những lời trách không khó chịu lắm.
Nhóm thợ hiểu rằng ông biết họ đã phạm luật của xưởng nên nhắc khéo họ. Rồi thì thợ đình công mượn chổi, leng, xe bò, quét tước chung quanh xưởng, lượm giấy vụn, tàn thuốc, tàn quẹt trên đất. Cho nên tôi muốn rằng ngày mai các anh lại.
Tôi bênh vực những phương pháp đó. Tôi khiêu vũ theo một lối cổ từ hai chục năm về trước. Má nó dắt nó tới tiệm lớn, đưa mắt làm hiệu với người bán hàng và nói: "Đây, cậu này muốn mua đồ đây".
Tôi được cái vui là đã tự chủ được mình, đã dùng phép lịch sự để đáp lại một bức thư thô lỗ. là hội trưởng hội "Công giáo" của châu thành Boston, được bạn bè giúp đỡ, ông dùng đủ cách bài trừ, nhưng than ôi! Không có kết quả chi hết; không hy vọng gì trừ được bọn đó hết. Ông dùng đủ cách chỉ trích, dọa dẫm, trào phúng, hàng tháng, hàng năm như vậy: Hy vọng ông Lincoln sẽ phải đổi chính sách.
Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D. Thuật đó dùng với đàn ông cũng có kết quả mỹ mãn. Lần lần gia đình của ông thành một nơi thần tiên, vì nơi đó là nơi ông thảnh thơi dưỡng sức trong sự chiều chuộng âu yếm của vợ.
Nhưng trong thâm tâm tôi, tôi thích tin rằng không biết chừng lời cô đó đúng cũng nên. Nã Phá Luân đã có thể làm cho nàng Eugénie thành một bà Hoàng hậu được, nhưng không có gì ở đời này, cả tình thương của ông, cả uy quyền của ông, có thể thay đổi nổi tính tình của người đàn bà đó. nhưng, nghĩ kỹ, lỗi đó cũng không nặng gì, chỉ là.
Và chị xứng đáng thiệt. Lời lẽ hoặc khinh bỉ, hoặc nghiêm khắc. Người bán hàng làm bộ coi đứa bé như một người quan trọng, hỏi: "Cậu muốn mua chi?".
Tuần đó, tôi bận việc lắm, nhưng tôi xin kiếu không dự một bữa tiệc nào để làm vui lòng nhà kỹ nghệ. Chương Một Nếu bạn bắt buộc phải chỉ trích, thì xin bạn bắt đầu như sau này Vậy tại sao ông vua thép đó thành công? Là vì ông biết dẫn đạo người.