Tôi nghĩ một trong những lý do giúp tôi thành công khi nói chuyện trên sóng phát thanh, hay qua màn ảnh truyền hình là việc khán thính giả cảm nhận được nỗi say mê nghề nghiệp của tôi. Anh không giả tạo, không hài hước một cách khiên cưỡng. Tóm lại mọi thứ đều được chuẩn bị kỹ càng.
Trong lúc ngẫu hứng, Jack đã kể cho tôi nghe về cuộc buôn bán đầu tiên của ông ấy. Tôi đã nói tốt hơn và thành công hơn trong suốt buổi tối hôm đó. Quan điểm của ông có cơ sở dựa trên những nghiên cứu khoa học lẫn những suy nghĩ sâu sắc.
Đâu là đội Bills? Đâu là đội Dolphins? Chữ số trên áo của họ thì hoàn toàn mù tịt. Bối rối hay lo sợ chẳng giúp bạn giải quyết được gì. Thế là chúng tôi đã có được một vài phút giây thư thả trong không khí u buồn căng thẳng.
Song xét về yếu tố thứ ba thì ông quả là một người nổi bật. Khi ấy tôi đã rời khỏi Brooklyn và ở nhờ nhà một người chú, chú Jack. Chúng tôi chỉ có những chiếc ghế phối cảnh với một tấm bản đồ treo trên tường.
Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói. Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Tôi sẽ làm việc từ thứ hai đến thứ sáu với tiền lương là 55 đô la một tuần.
Nếu đề tài về giáo dục, bạn có thể hỏi: Hình như con gái anh đang học ở trường trung học X. Họ không hiểu sao chàng phát thanh viên mới này lại quá ngây ngô đến thế. Nếu những người như Lincoln, Kennedy, Churchill có phong cách nói hiệu quả là ngắn gọn sắc sảo thì chúng ta cũng nên khôn ngoan làm giống họ.
Người từng trải hơn bạn chắc chắn sẽ có những suy nghĩ chín chắn hơn và sẵn lòng giúp bạn mở rộng tầm nhìn. Những phút đầu mở màn chương trình, tôi có nói rằng: Thưa ông, những điều này lẽ ra không nên nói trên làn sóng. Lúc đó anh sẽ làm gì?
Và đây là những khách mời khác cũng rất tuyệt vời trong chương trình của tôi: Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn. Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1992 của mình, Ross Perot đã chứng minh được tầm quan trọng của việc sử dụng những tấm băng rôn, biểu ngữ.
Một ngày nọ chúng tôi tình cờ phát hiện ra Moppo cùng gia đình đã cấp tốc chuyển nhà đến Arizona vì một lý do gì đó. Tôi còn nhớ ở lễ tang của John, tôi đã nói rằng: Tôi sẽ không bao giờ quên được buổi tối thứ sáu hôm ấy, lúc tôi ở bệnh viện bên John trong những giây phút cuối cùng. - Mitchum này, anh nhận xét gì về những bộ phim do John Huston làm đạo diễn?
Sẽ đáng tiếc nếu bạn quen lối nói mang tiếng là thời thượng mà vứt đi lối nói đơn giản, quen thuộc với mọi người. Khác hẳn với lúc đầu, anh ấy hào hứng kể về những nỗi sợ kinh hoàng của mình. Nêu ra một câu hỏi hay chưa đủ, phải hỏi như thế nào đó để người nghe sẵn sàng bộc bạch câu trả lời chân thật nhất.