Nghĩa là: Đừng tranh biện với người khác, dù người đó là khách hàng, hay là bạn trăm năm, là kẻ thù của mình. Người ở gái thấy tình cảnh đó: chị không biết nghệ thuật viết sách và viết tùy bút, nhưng ít nhất trong trường hợp này, chị cũng có nhiều lưỡng tri hơn nhà triết học Emerson. Chỉ vài lời khen giản dị đủ cho thành một người tề gia giỏi nhất, cần kiệm nhất.
Tôi thực hành những quy tắc đã học được, và làm cho công hiệu của những bức thư tôi gởi tăng lên từ 500 tới 800 phần trăm". Một vài nhà xuất bản muốn rằng những bức quảng cáo họ đặt phải làm liền. Họ không oán hờn gì hết, họ không cho rằng họ bị chúng tôi phản.
Chính phủ sẽ hết sức bênh vực ông, nghĩa là không hơn cũng không kém các đại tướng khác. Bức thư đó làm cho tôi thấy tôi quan trọng. Xin bạn nhớ rằng Rockefeller nói với những người mà mấy hôm trước đòi treo cổ ông cho kỳ được.
Kẻ bị ta chỉ trích sẽ tìm thấy hết lý luận để tự hào chữa và trở lại buộc tội ta. Chẳng hạn không khi nào ông nói: "Làm cái này", "Làm cái kia. Tôi đã dùng đủ mọi chước: hết khuyến khích, rồi kích thích, rồi rầy mắng, chửi rủa, dọa đuổi.
Cầm chiếc roi mây, bạn có thể bắt con nít vâng lời được. Ông giàu có nhờ giọng êm ái, ôn tồn, thân mật của ông. Có một chi tiết mà tôi cho là vô cùng thương tâm trong đời của ông bà.
Để cho công việc của ông được dễ dàng, tôi đã biên đàng sau bức thư này ít câu hỏi rất giản dị. Lời thì như vậy, nhưng giọng còn tệ hơn nữa. Nhưng, tất nhiên là tôi chỉ học trong sách; còn ông, ông học một cách trực tiếp, học bằng kinh nghiệm.
chiều qua người ta không mời tôi dự tiệc. Những tìm tòi đó quan trọng về phương diện xã hội đến nỗi một số bác sĩ có tên tuổi bỏ tiền ra giúp ông. Càng binh vực thì ông ấy lại càng tin chắc rằng xe hãng Mỗ tốt hơn những xe khác.
Và người đó là ai? Chính là ông Ken R. ít ngày sau, ông Chamberlain nhận được tấm hình với chữ ký của Tổng thống gởi biếu và mấy lời cám ơn một lần nữa. Rồi chị coi, chắc chắn chị sẽ vừa ý tôi lắm".
Nhưng trong những tiểu tiết đó, ta phải giữ một thái độ phong nhã thì mới có hạnh phúc trong gia đình được. Thì cô ta ăn tiền của tôi, phải khen tôi là sự dĩ nhiên. Bà Disraeli không phải là một người hoàn toàn nhưng trong 30 năm, bà không ngớt nói về chồng bà, khen ngợi, ngưỡng mộ ông.
lương y bảo tôi động mạch, bị bệnh thần kinh viêm. Một đứa con nít ban sơ học cũng không bao giờ lầm lẫn như vậy. Y đầy tật xấu, như một đứa trẻ quá nuông chiều, và hết sức "khó chịu", hành hạ ông bầu đủ tình đủ tội.