Cohn rùng mình khi tưởng tượng nhân viên giải quyết khiếu nại mới của anh lại đưa ra lời thỉnh cầu của đạo Thiên chúa với một người Do Thái mà hội đạo Do Thái của anh ta đã bị xua đuổi bởi một cuộc biến loạn. Khi người đưa thư đến, tôi xé vội chiếc hộp lấy sách ra và hổn hển chỉ cho anh ta phần mục lục. Mỗi lần, bạn phải nói từ mưa để kết hợp một cách hợp lý từ đó với chủ đề bạn muốn nói.
Anh ta là người cuối cùng trên trái đất này bạn muốn dành một giây vào ngày đẹp trời này. Chẳng hạn bạn đang viết cho ai đó ở một bang khác, hãy kiểm tra dự báo thời tiết ở nơi đó. Tôi muốn vẽ hai đường thẳng song song ở đây.
Để làm cho người ấy cảm thấy được tôn trọng và được yêu quý, thỉnh thoảng hãy nhìn tấm danh thiếp với vẻ kính trọng. Bỗng nhiên bạn thấy quý sếp của mình nhiều hơn. Có thể trợ giúp tôi ư? Đó chỉ là những lời khích lệ.
Bạn không phải lo lắng chiếc áo phông của bạn quá chật hoặc chiếc quần bò quá ngắn. Bỗng nhiên bạn thấy quý sếp của mình nhiều hơn. Khi đến, họ sẽ không thể tự tin để bắt tay và tự giới thiệu.
Những người lái xe đơn giản chỉ biểu lộ sự ngây ngô. Kết quả làm cho mọi người đều ngạc nhiên. Sự thật là họ sẽ nghĩ, Khá điềm tĩnh.
Sau khi tôi trình bày xong bài thuyết trình trước GM, Canada, chủ tịch và Giám đốc Điều hành đã bắt tay tôi. Những người có tài ăn nói có thể chào hỏi người lạ và tán gẫu với bất kỳ ai. Dễ hiểu tại sao Carole nghỉ vào ngày thứ Hai sau đó và tất cả những ngày sau.
Cách diễn đạt như vậy sẽ không đạt yêu cầu của bài kiểm tra ngữ pháp trong các trường học. Nếu bạn muốn hay hơn nữa, hãy chuyển những từ đứng xung quanh đó để bắt đầu câu với từ bạn. Đó là điều ngớ ngẩn khi kế tiếp là người nhận sẽ kính trọng bạn hơn nhiều vì lời khen đó?
Sau đó và chỉ sau đó hãy nhìn vào đồng hồ. Nhưng phán đoán cảm xúc là một loại giao tiếp khác. Các bạn đang cầm trên tay cuốn sách mới toanh của Leil Lowndes một trong những diễn giả về nghệ thuật giao tiếp nổi danh nhất nước Mỹ hiện thời.
Người nhận, theo tiềm thức, nghĩ đó không phải là sự đùa cợt. Một số người nghĩ về những con số riêng lẻ. Đó là một cú đấm đo ván.
Nào, đây là một phương pháp quan trọng nhất. Tôi rất ghét triết lý ăn miếng trả miếng. Nếu bạn hỏi bà Nổi tiếng, Bà có rảnh vào bữa trưa thứ Tư này không? Câu hỏi đó buộc bà ấy phải nói, Xin lỗi, thứ Tư tôi bận rồi.