Khi tôi và Larry Bird cùng gọi điện đến thì Bob chẳng biết nên nói chuyện với người nào… Mỗi người đều có ý kiến riêng của họ. Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng.
Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai. Một trong những bài nói dài nhất lịch sử nước Mỹ, là bài nói đầu tiên trước công chúng của cựu tổng thống William Henry Harrison. Nên khôn khéo linh động chọn đề tài thích hợp nhất.
Trong đó ông đặc biệt nhấn mạnh: Hãy hỏi những điều mà người ta thích trả lời. Những vết nhăn trên trán động đậy, đây là thói quen của ông khi có cảm xúc mạnh. Cũng nên tránh tối đa những đề tài ít người biết đến, hay chỉ chuyên gia mới bàn tới nổi.
NHỮNG NGƯỜI THÀNH CÔNG LÀ NHỮNG NGƯỜI ĂN NÓI THÀNH CÔNG VÀ NGƯỢC LẠI Họ không thể chờ thêm được nữa. Nếu đã từng tham dự nhiều cuộc hội họp, có thể thỉnh thoảng bạn lại nghe những lời phát biểu linh tinh, không cần thiết và không có ý nghĩa gì cả.
Cuối cùng, có thể khẳng định dạng câu hỏi giả định này có rất nhiều tác dụng. Và tên tuổi ông cũng nổi tiếng như nghệ thuật Stengelese của chính ông vậy. Nói như thế thì có vẻ ôn tồn và giữ kẽ quá phải không? Nhưng nó an toàn bạn ạ.
Thoạt nghe có vẻ bình thường, nhưng hãy thử nghĩ xem chúng ta đã từng tham dự bao nhiêu cuộc họp khai mạc trễ? Cho dù chỉ chậm hơn so với thời gian dự kiến năm phút hay mười phút thì vẫn cứ là trễ. Ở công việc nào cũng vậy, nói chuyện với ông chủ rất có ích. Hoàn toàn khác nhau! Đó là phản ứng tự nhiên của con người.
Và dùng hay không dùng là quyền của bạn. Anh còn cười đùa về tật nói lắp của mình. Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb…
Người nói quá nhiều sẽ bị nhàm chán, hoặc có thể phải trả một giá đắt: Đánh mất sự tín nhiệm. Nhưng trong chương trình trò chuyện này thì anh cảm thấy rất tự nhiên và thoải mái. Tất cả những phát ngôn viên thành công đều có đức tính này.
Không có gì khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn khi suốt bữa tiệc phải nhúc nhích trong một cái bàn chật hẹp. Thỉnh thoảng trong khi nói bạn có thể rời mắt khỏi người đối diện, nhưng đừng đưa mắt lên không trung một cách lơ đễnh như thể bạn chẳng màng nhìn gì cả. Rõ ràng là từ utilize ít phổ biến hơn từ use.
Ai mà không thích nghĩ rằng nền kinh tế quốc gia vững như bàn thạch, nhưng xem chừng cái bàn thạch ấy giờ đây cũng đang lung lay. Nếu bạn không là một MC chuyên nghiệp, bạn cũng có thể khéo xử trí tình huống này. Bạn đang dự một bữa tiệc, hôm nay là ngày đầu tiên bạn đi làm, bạn đang nói chuyện với người hàng xóm mới… Có hàng trăm tình huống giao tiếp khác nhau, và cũng có hàng trăm cách để khởi đầu câu chuyện.