Lớp biểu bì bên ngoài qua tác động của môi trường xung quanh như cát, bụi, nắng gió kết hợp với mồ hôi sinh một hợp chất "có mùi, có vị". Đừng để học đến năm ba rồi mới thấy thật sự không phù hợp và bỏ ngang (dzụ này hơi bị nhiều đó). Một bà cụ già, cỡ 70 hay 80 tuổi gì đó, với gương mặt rám nắng hằng sâu những dấu vết của năm tháng, bộ bà ba đen đã nhầu nát cũ kỹ và chiếc khăn rằn quấn trên đầu, tôi đoán có lẽ bà cụ không phải là người thành phố.
- Người đàn ông chung thủy là người đàn ông chỉ uống duy nhất một loại rượu. Rồi cả bọn phá lên cười. Thôi, lát trưa qua nhà tôi “đánh một chầu” đi, thằng em bên Úc mới gửi về chai Hennessy, loại thượng hạng nha!
Hạnh phúc là khi bạn biết chấp nhận những gì mình đang có và không ngừng nổ lực vươn đến những khát vọng và mơ ước. Mình cũng không muốn làm anh buồn, thà chia tay thẳng để anh tìm đến một hạnh phúc mới, để anh được vui vẻ trở lại. Bên cạnh đó với những dòng cảm xúc, chiêm nghiệm đa chiều về cuộc sống, Nhìn ngược nhưng hãy đi xuôi cũng muốn gửi thông điệp đến các bạn trẻ, đó là chúng ta hãy luôn chấp nhận là những người trẻ, là những kẻ nổi loạn nhưng sẽ không bao giờ là những kẻ nổi điên, chấp nhận thất bại nhưng không bao giờ chấp nhận thất vọng, chấp nhận bước đi nhưng không bao giờ chấp nhận điểm đến, chấp nhận thể hiện cái TÔI nhưng không bao giờ chấp nhận lôi thêm cái TỘI, chấp nhận hiện tại nhưng không bao giờ quên quá khứ và thôi nghĩ về tương lai.
Lâm Vinh cũng chẳng thể nói thêm lời nào vì trên gương mặt của một tên con trai tưởng chừng mạnh mẽ và chai đá giờ đây cũng đã ướt đẫm nước mắt. Khói Đen bốc lên nghi ngút bất kể ngày đêm tựa như những sợi dây leo bắt trên trời. Đừng để học đến năm ba rồi mới thấy thật sự không phù hợp và bỏ ngang (dzụ này hơi bị nhiều đó).
Tại căn nhà lá sát mé kênh Nước Đen của chị, thằng Cu Tèo vừa đứng ôm cây cột nhà xiêu vẹo, vừa khóc đòi mẹ, con Tí chị nó đứng bên cạnh dỗ dành “Nín đi Cu, mẹ sắp về rồi và sẽ có quà cho chị em mình mà”. - Ê, vậy còn chầu nhậu trưa nay thì sao, quyết định lẹ để tôi Nhưng vào thời điểm này thì không còn tiệm nào mở cửa nữa.
- Con chỉ định qua nhờ bác ấy đóng lại cửa cho nhà mình thôi mà, vì con thấy tối nào bụi cũng bay vào mắt mẹ hết, nhất là lúc khuya mỗi khi mẹ ngồi khâu áo ấy. Không có mục đích thì bạn sẽ làm rối hết mọi việc lên. Bỗng chiếc khăn quấn đầu của cụ rơi xuống, bà lọm khọm cúi xuống nhặt chiếc khăn lên một cách đầy khó khăn.
Gã thích cafe một mình, làm việc một mình, nói chuyện một mình. Cái giọng nói đó làm cô giật bắn mình, cố trấn an con tim đang đập loạn nhịp, Linh Vy quay lại. - không đâu cả nghĩa là ở ngay đây.
Nhưng hôm nay không phải ngày lễ nên chùa khá vắng. - Không có gì, mình chỉ hiếu kỳ nên ngồi xem thôi! Bạn là ai vậy? Khói Đen bốc lên nghi ngút bất kể ngày đêm tựa như những sợi dây leo bắt trên trời.
Khốn nạn thằng nhà đài, khốn nạn thằng HBO, phim gì không chiếu, chiếu cái phim quỉ gì vậy không biết?! Mà ai bảo mình ngu, biết thế còn ngồi coi làm chi. Hôm qua sinh nhật cô ấy, hú vía, may mà mình kịp nhắn tin chúc mừng. Cũng may mắn vì đoạn đường từ nhà đến trường khá vắng nên tôi có cơ hội biểu diễn "tay lái lụa" của mình và cán bánh trước cổng trường vừa lúc tiếng trống vang lên.
Và có lẽ Chíp cũng không phải là ngoại lệ, bước chân cô hướng về phía ngôi chùa mà không một chút suy nghĩ hay nói cách khác là như một trạng thái ngoài ý thức. Trước ngày cô ra đi họ đã có một buổi “hẹn hò kỳ lạ”. Bầu trời hôm nay thật trong xanh, xanh như màu nước biển, xanh như đôi mắt cô.