Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên. Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi. Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng.
Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng. Và cứ nửa giờ thì boong một phát. Rồi dùng một sợi xích dài khóa chung nó với những chiếc xe bị giữ khác.
Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình. Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn. Bạn định ăn sáng nhưng không có cảm giác đói.
Dù sao cũng có lẽ là một phần của truyền thống. Và đợi bạn có thể là một vài cái tát. Ông anh cũng làm theo.
Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê. Cái đó làm bạn tỉnh ra. Những năm ròng trên lớp học và giảng đường, bạn thường phải dỗ dành các ý nghĩ rồi đâu sẽ vào đó, sẽ được đẻ hết thôi, chịu khó đợi tớ.
Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh. Ông anh cũng làm theo. Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển.
Và có cái bon chen được nhìn thấy và không được nhìn thấy. Nhất là một khuôn mặt cũ. Một số người trong số họ cũng biết.
Cái vỏ kẹo bé tí, sân vận động đằng nào chả phải quét dọn. Và tiếp tục sứ mệnh sống đến chết thì thôi. Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc.
Cái ghế đá này cũng buồn lây. Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn. Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau.
Mi thì làm sao điên hoặc chết được. Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ. Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu.