Bạn bè xung quanh nhớ rằng có thời gian, da của Jobs có màu sắc giống như màu cam của bầu trời lúc mặt trời lặn. “Anh ổn chứ?”, vợ Vincent hỏi. “Đạo đức luôn luôn là điều được tôi coi trọng và chú ý.
Những gì bạn nhìn thấy trên màn hình máy tính cũng tương tự như những gì bạn nhận được khi in ra bản giấy. Cô mạnh mẽ, hoạt bát, thừa hưởng một chút ương ngạnh của cha. Chiến thắng vẻ vang đầu tiên về thiết kế xuất phát từ mối hợp tác Jobs-lve chính là iMac, chiếc máy tính để bàn nhắm vào thị trường khách hàng gia đình, được giới thiệu vào tháng Năm năm 1998.
Ban đầu, hai thiên tài của kỷ nguyên kỹ thuật số thận trọng nói chuyện về người còn lại, dần dần họ chuyển sang trao đổi một cách thân tình. Cô cảm thấy tình bạn giữa cô với Simpson bị xúc phạm. “Ban nhạc rất cứng đầu.
Cựu sinh viên của Raskin là Bill Atkinson thì đứng về phía Jobs. Jony và tôi nghĩ về phần lớn các sản phẩm cùng nhau và sau đó kéo mọi người lại và nói, “Này, các cậu nghĩ gì về cái này?” Cậu ấy nắm được bức tranh toàn cảnh, cũng như những chi tiết cực kỳ nhỏ bé ở mỗi sản phẩm. ứng dụng đã đáp lại.
Jobs khinh thường việc sử dụng các chương trình biên dịch cho phép lập trình viên viết sản phẩm một lần ròi truyền vào nhiều hệ điều hành khác nhau, ông nói: “Truyền Flash qua các nền tảng nghĩa là mọi thứ bị quy đồng xuống mẫu số chung nhỏ nhất. Jobs bị ám ảnh bởi mọi chi tiết trong mẩu quảng cáo của Dylan. Mọi người đã đứng dậy hoan hô tới gần một phút.
Chính điều này đã cũng cố niềm tin cho tôi, giúp tôi nhận thức được cái gì là quan trọng, đó là việc thiết kế ra những sản phẩm tuyệt hảo tới tay người dùng, thứ sản phẩm khiến mọi người nhớ mãi, chứ không phải làm để kiếm tiền”. ” Sculley, theo đánh giá của Jobs, là ít ra cũng quân tử hơn khi tấn công trực diện. Nhưng vướng mắt lớn nhất lúc này là người dùng phải mua các thiết bị phần cứng của Mac để có thể trải nghiệm được môi trường người dùng đó.
Tôi thấy buồn cười nhưng cũng thoải mái, vì vậy tôi sẵn sàng chấp thuận. Smith sẽ cảm thấy khoái chí khi đáp lại bằng một tiếng cười lớn hay chỉ là một cái cười mỉm. “Tất cả những gì tôi cần là tờ séc 10 triệu đô-la.
Bà đã gia nhập Apple vào năm 1980 và được coi như là một người mẹ dịu dàng, sẽ đến giải quyết mọi chuyện sau mỗi cơn thịnh nộ của Jobs. Đến cuối năm, với số cổ phiếu ông sở hữu - 80% toàn công ty - đã trị giá nhiều gấp hơn 20 lần con số đó, một con số khổng lò 1,2 tỷ đô-la. “Đừng làm nó trở nên nhí nhố nhé”, Jobs đề nghị.
Apple đang bị mắc kẹt giữa hi vọng tạo ra một hệ điều hành mới, gọi là Copland, nhưng Amelio cũng sớm nhận ra sau khi trở thành CEO đó là Apple đang ngập trong một đống những vấn đề lùm xùm, trong đó không thể đáp ứng được yêu cầu phải có một mạng lưới và bảo mật tốt hơn, cũng như không thể sẵn sàng ra mắt vào năm 1997 như kế hoạch, ông công khai hứa hẹn sẽ sớm tìm ra một phương án thay thế. Giống như những kẻ lái máy bay chỉ điểm, Jobs có thể “hấp thu” tin tức, đánh hơi được tiếng gió và cảm nhận được điều gì đang chờ mình phía trước. ” Sau khi tốt nghiệp, Ive đã giúp xây dựng một công ty thiết kế ở London, Tangerine, từ đó có một hợp đồng tư vấn với Apple.
Ngoài việc ở công ty, ông còn đi giao báo (cha ông sẽ chở ông đi nếu trời mưa) và trong suốt những ngày cuối tuần và kỷ nghỉ hè của năm thứ hai trung học, ông làm nhân viên kho bán thời gian ở cửa hàng điện tử Haltek. “Được rồi, tôi sẽ gọi nói chuyện trực tiếp với Dylan”, Jobs nói. Dylan không phải là một người thích giao du, không giống nhip Bono (thành viên nhóm nhạc U2) hay Bowie (Danh ca David Bowie).