Không những hơn về vấn đề binh bị và hải quân - điều đó đã đành - mà hơn cả về khoa vật lý học nữa. (Tôi không cần biết điều ông muốn. Ai mà không mến một người như vậy? John Wanamaker, là chủ nhiệm cửa hàng lớn trong tỉnh Philadelphie, cũng dùng phương pháp đó.
Chúng tôi tiếp tục nói chuyện trong một lúc. "Trời biết cho rằng tôi nhảy dở hết chỗ nói. "Ông Smith, ông đã đắc lực giúp chúng tôi (nếu quả có vậy).
Tôi đề nghị với ông như vầy. Năm 1915, Rockefeller là người bị nhiều người oán nhất ở miền mỏ Colorado. Cho nên không đợi chú ta gọi tôi lại, tôi vội vàng xin lỗi trước.
Chị đó dâng ông một miếng bánh mì bột bắp. Al Smith cũng như Charles Schwab, như Platt, biết rõ năng lực vô biên của sự khêu gợi tức khí. Phải mất nhiều năm, không kể cả ngàn mỹ kim vào những vụ thất bại, tôi mới hiểu được rằng tranh biện hoàn toàn vô ích.
Thực là một sự quảng cáo cực tốt cho ông. "Kích thích thị giác và óc tưởng tượng của họ". Ông lấy tên của hội trưởng một công ty xe lửa để đặt tên cho một xưởng lớn của ông và nhờ vậy mà công ty xe lửa đó thành khách hàng mua đường rầy của ông!
Tuần trước, đọc qua một tạp chí, tôi thấy một bài phỏng vấn kép hát bóng Eddie Cantor. Có lần một độc giả nóng tính viết thư cho ông nói rằng không đồng ý với ông về bài ông viết kỳ trước và dùng những danh từ không đẹp đẽ gì để tặng ông. Tôi đường quạn đây thì đọc nhằm bức thư của một kẻ tự thị chỉ nói đến vinh dự của y, ý muốn của y thôi! Cha chả là ngu! Vậy mà làm nghề quảng cáo chứ (!) "Sự quảng cáo của Quốc gia, nhờ công ty chúng tôi truyền thanh đã mở đường cho lối quảng cáo mới đó.
Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó. Sao? Cả một tòa nhà vì vậy mà phải trễ sao? Phải bồi thường lớn và sai hẹn, sẽ lỗ vốn lớn, bao nhiêu sự khó khăn! Mà chỉ vì mỗi một người! Nên nghe lời khuyên tài tình sau này của một người đàn bà: "Muốn được người chú ý tới, trước hết phải biết chú ý tới người".
Ông thú rằng hồi thiếu thời, ông đã mắc những tội lỗi không thể tưởng tượng được, cả tội giết người nữa và để chuộc tội, ông nhất định theo đúng giáo lý Cơ Đốc. Ông trả lời bằng mấy dòng sau này: Tôi vui vẻ và thẳng thắn nhận ngay như vậy.
Đàng này, tôi không gây sự gì hết. Không phải chỉ các danh nhân mới thích được người ta nghe mình nói đâu; về phương diện đó, thường nhân cũng như họ. Chứng tỏ, phô bày một chân lý chưa đủ.
Nhưng con cáo già đó cũng đã lầm lỡ; đáng lẽ là phải bắt đầu tự cáo những khuyết điểm của mình và ca tụng Guillaume II đã, thì ông đã lỡ tỏ trước rằng ông chê vua vụng dại không biết giữ gìn lời nói. Chương ba Không theo quy tắc sau này tức là tự rước lấy thất bại Này con, chính lúc đó cuốn sách ở tay cha rớt xuống và một nỗi sợ ghê gớm xâm chiếm cha.