Nhưng sẽ không hay nếu lạm dụng nó, ví dụ khi bạn quen miệng nói Hy vọng là tôi sẽ tổ chức buổi tiệc vào tối mai, mặc dù mục đích của bạn chỉ muốn thông báo là bữa tiệc tổ chức vào tối mai. Chính là Danny Kaye! Vị khách mời này và chương trình nói về anh đã làm cho rất nhiều người phải bất ngờ. Ngừng ba giây để thở, Dick nói tiếp: Vấn đề chính là chỗ đó! Tôi cần một người đánh thức khán giả dậy sau khi họ đã được Sullivan ru ngủ.
Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng. Họ đã thành công trong việc tạo ra một không khí mang lại cảm giác thân mật, thoải mái giữa chủ và khách từ những chiếc ghế ngồi này. Bạn phải biết nhấn mạnh ưu điểm của món hàng sao cho thuyết phục.
Chúng tôi trò chuyện rất thân mật và vui vẻ về cuộc sống. Nếu bạn thấy họ cứ mỗi câu mở miệng lại là một từ dạng trên, thì hãy báo tin ngay cho sách Kỷ lục Guinness! Tôi nghĩ nên kể cho anh nghe câu chuyện này.
Đó chính là tính công bằng trong giao tiếp: Một sự tương tác hai chiều. Chương trình Don McNeills Breakfast Club bắt sóng từ Chicago sẽ nghỉ giải lao trong 5 phút. Tôi chắc chắn rằng người ta sẽ vui vẻ khi nói về nó.
Cha đã mất ba năm về trước. Và tận sâu trong tâm khảm, tôi luôn tự hào về xuất xứ ấy. Nụ cười mỉm của Burns như một giọt nước làm tràn ly vậy.
Thế là tôi cứ quanh quẩn ở đó, chờ đợi một cơ hội. Tôi nhấn nút hạ tấm kính cửa sổ xe xuống, lập tức anh ta thò đầu vào. Thoạt nghe có vẻ bình thường, nhưng hãy thử nghĩ xem chúng ta đã từng tham dự bao nhiêu cuộc họp khai mạc trễ? Cho dù chỉ chậm hơn so với thời gian dự kiến năm phút hay mười phút thì vẫn cứ là trễ.
Tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã nhủ thầm rằng có lẽ tôi đã nhầm, rằng tôi chỉ là một kẻ ba hoa chích chòe ngoài phố chứ đâu có giỏi giang gì. Đại đa số chúng ta khi oe oe khóc chào đời thì đều có mức khởi điểm như nhau. Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo.
Khi tôi và Larry Bird cùng gọi điện đến thì Bob chẳng biết nên nói chuyện với người nào… Đến giờ giao thừa thì chạy ào đến bữa tiệc tiễn đưa năm 1958 và đón chào năm 1959. Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh.
Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng. Hai tiếng Xin chào được thốt lên lập bập và nhỏ xíu. Sau khi đã chuẩn bị kỹ rồi thì bạn hãy xem tiếp những lời gợi ý dưới đây, chúng rất hữu ích đấy:
+ Chớ nghĩ rằng bạn đang nói với những bậc giáo sư, tiến sĩ Hãy hòa nhập vào tốp đông nào đó, tự giới thiệu sơ nét về mình và nhanh chóng nở nụ cười hưởng ứng đề tài đang rôm rả. Câu chuyện trên nghe có vẻ khó tin nhưng đó hoàn toàn là sự thật.