Dần dần, tôi nhận thấy chủ các cửa hiệu rất tin tưởng tôi và luôn vui vẻ bán chịu cho tôi mỗi khi tôi không có đủ tiền để trả lúc mua hàng. - Kể tiếp đi con, câu chuyện của con làm cha bắt đầu thích thú. Trời đất xui khiến thế nào tôi lại được gặp cậu ở đây.
Ba người này vẫn cặm cụi, lam lũ trên mảnh đất của mình. Tuy nhiên, con cảm thấy mình không thể hòa nhập với bọn họ được, nên phải ngồi riêng Nghe vậy, ông thật sự rất thất vọng.
- Tâu bệ hạ! Chắc bệ hạ cũng biết, Arkad chính là người được cho là giàu có nhất tại Babylon. Các nhà khoa học rất chú ý đến hệ thống kênh đào của người Babylon cổ đại. Nhưng tại sao công việc lại không mang đến niềm vui và hạnh phúc cho ông như đã mang lại cho Megiddo? Tại sao cuộc đời của ông luôn gặp những chuyện không may như thế, mặc dù ông đã nỗ lực rất nhiều? Những câu hỏi đó cứ trở đi trở lại trong đầu khiến ông không thể nào ngủ được.
Bansir đưa tay chỉ vào dòng người mang nước, mình để trần, mồ hôi nhễ nhại đang lê bước một cách nặng nhọc từ dòng sông phía xa kia lên con đường chật hẹp. Ông Nana-naid cho ông một cái áo cũ và ông nhờ bà Swasti vá lại những chỗ rách rồi đem giặt giũ sạch sẽ, để chiều mai mặc vào mà đi bán bánh. - Với tình trạng như thế, anh ta chỉ mất thời gian chờ đợi mà thôi.
Đôi mắt của Hadan Gula lộ vẻ tức giận. Ba người này vẫn cặm cụi, lam lũ trên mảnh đất của mình. Tôi trăn trở rất nhiều vì những lời nói mạnh mẽ của bà Sira và nhận thấy rõ ràng chính tôi đã bị “kẻ thù” do mình tạo nên đuổi khỏi quê hương xứ sở.
- Trở về Babylon, với tình cảnh nợ nần chồng chất như thế, ông đã xoay xở như thế nào, hỡi ngài Dabasir đáng kính? - Một thực khách hỏi. Cuộc sống như thế không thể gọi là thoải mái và hạnh phúc được. Đó là công việc cai quản một toán nô lệ xây tường thành ở vương quốc đó.
Con đi kiếm việc làm nhưng không ai chịu thuê con cả. Ông hãy đem thêm cho tôi một số món ngon khác, rau và nhiều bánh mì nữa nhé! Tôi muốn mời cậu Tarkad ăn một bữa thịnh soạn. Ông cũng không rèn luyện được những đức tính tốt như kiên nhẫn, cần cù và chịu khó.
Tại đây, anh gặp Mathon đang ngồi chễm chệ trên một tấm thảm lớn và thưởng thức bữa ăn do những người nô lệ da đen dọn lên. Bởi vì mày thấy đó, nước có bao giờ chảy ngược dòng đâu? Còn nếu người đó mang trong mình linh hồn của một con người tự do, thì dù có trải qua nhiều nghịch cảnh, cay đắng và khốn khổ trong cuộc đời, cuối cùng người đó cũng trở thành một con người danh giá và được mọi người kính trọng. Xa xa ngoài kia là bức tường cao chót vót bao quanh lâu đài của nhà vua.
Tất nhiên số tiền họ vay không được nhiều hơn trị giá tài sản của họ, để nếu cần, họ sẽ bán đất đai, các đồ trang sức quý báu, lạc đà hoặc những vật dụng khác để trả nợ. Vừa mỉm cười khoát tay chào những thực khách khác ở trong quán, Dabasir vừa nói với Tarkad: Và tất nhiên, cuộc sống của ông sẽ không bao giờ được như ngày hôm nay.
– tôi chỉ mong có được một nguồn thu nhập tốt để tiền luôn chảy vào trong túi của mình. Đây là một trong những công trình xây dựng đầu tiên có tầm mức vĩ đại được biết đến trong lịch sử loài người. Qua một thời gian, cái túi của các bạn cũng sẽ giống như giỏ trứng vậy.