Trận đấu quả thú vị hơn lần trước. Ta đâu ham hố thắng thua. Thế là bạn quên nó đâu có quyền gì mà cấm bạn chọn cả hai hoặc chả lựa chọn gì cả.
000 dành dụm được từ đầu tuần. Có thể leo lên băng ghế cao hơn để nằm nhưng nóng hơn. Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…
Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ. Cô gái bảo: Không. Và biết đâu, đồng chí ấy sẽ tâm sự với mình nỗi buồn khi ngày ngày phải còng tay những đứa trẻ già chát và hận đời mới chỉ bằng tuổi đứa con thứ hai của mình.
Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê. Người đời có kẻ ngấm ngầm bảo bác ranh ma, xảo quyệt. Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi.
Và tôi phải đành lòng tiêu diệt. Có điều, bố và ông không hiểu là con hiểu thế. Rồi hắn biến đi đâu đó.
Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh. Chắc tớ và thằng em nghĩ nửa đùa nửa thật, chơi thôi. Khi họ biết những ngày này bạn không còn tư cách sinh viên.
Cái chính là tự mình phải làm chủ mình. Chúng giúp ta góp nhặt được một số thứ thú vị. Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.
Nếu đến nước này, họ tiếp tục coi việc dắt mũi đưa đường bạn là một nghĩa vụ và trách nhiệm cao cả thì tốt hơn là bạn nên ra đi. Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi. Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân.
Mấy tay lái xe ầm ầm ngoài đường cũng đâu có ngủ. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước.
Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau. Tất cả mãi mãi là tất cả.